Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

[Trans] Interview Acchan - Sousenkyo official book 2012

Trans by wany
Source: acchan48




“Tốt nghiệp, rút lui khỏi cuộc bình chọn và tương lai của AKB48”
Cuộc phỏng vấn riêng Maeda Atsuko 120 phút
Phỏng vấn Maeda Atsuko 1 tháng sau thông báo tốt nghiệp.
Lý do đằng sau quyết định ấy và những lo âu trước khi thông báo.
Suy nghĩ của cô về các thành viên và đàn em.
6 năm rưỡi, luôn là tầm nhắm chỉ trích của giới truyền thông, làm việc với áp lực rất lớn và sự cô đơn.
Cuộc bình chọn có ý nghĩa gì với cô ấy?



 
25 tháng 3, ngày cuối cùng của concert kéo dài 3 ngày tại SSA. Sau bài hát cuối cùng của phần encore là thời gian mọi người ngừng lại lấy nhịp. Maeda Atsuko đang đứng hàng trên cùng với Takahashi Minami và Shinoda Mariko, bất ngờ bước lên phía trước, gương mặt cô ra chiều suy nghĩ. “Tôi có việc muốn nói…”
Khán dài tràn ngập căng thẳng và tiếng la ó từ khán giả.
“Năm 14 tuổi, tôi tham gia vòng sơ tuyển của AKB48 và gia nhập nhóm với tư cách là thành viên thế hệ đầu tiên. Đó là một trong những quyết định lớn nhất cuộc đời tôi. Ngày hôm nay, tôi sẽ đưa ra quyết định lớn thứ hai của mình.”
Khán phòng ồn ào bởi sự kinh ngạc: “Nói dối phải không?”, “Không phải là thật đi”, “Acchan?!”...
Hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm lại cơ thể đang run rẩy, cuối cùng, Maeda đã nói: “Tôi, Maeda Asuko, sẽ tốt nghiệp khỏi AKB48.”
Tiếng la hét của 20 ngàn khán giả làm rung chuyển cả sân vận động.
1 tháng đã trôi qua từ lúc đó…

Ít ra, tôi muốn thông báo cho mọi người sớm một chút.

“Đã một tháng rồi sao? Thời gian trôi nhanh thật…”
Dù đã tận mắt chứng kiến, nhưng mọi thứ cứ như một giấc vậy. Ngày hôm đó, thông báo là thật sao?
“Đúng vậy, đã thông báo rồi *cười*. Có lẽ là, nếu tôi bỏ qua ngày hôm đó, tôi sẽ không còn cơ hội nào khác, cảm giác như vậy, và tôi đã quyết định thông báo cho mọi người.”
Cô có ý gì khi nói không còn cơ hội nào khác?
“Có rất nhiều thứ sẽ tác động, nếu không buộc bản thân suy nghĩ như vậy, tôi sẽ không đưa ra quyết định được. Ngay cả khi đã quyết định, tôi vẫn không thể kể với mọi người trước đó. Tôi không muốn đột ngột ngột nói: “Tôi sẽ tốt nghiệp ngày hôm nay”, vậy nên tôi thông báo sớm hơn một chút. Dù đã suy nghĩ rất nhiều để fan không bị shock, nhưng tôi chẳng nghĩ ra cách nào cả. Ít ra thì, tôi muốn thông báo cho mọi người sớm một chút.”
Akimoto-san viết trên G+ là: “Khi Maeda Atsuko đặt tay lên ngực giữ bình tĩnh, tôi biết cô ấy sẽ thông báo.”
“Tôi muốn tốt nghiệp khỏi AKB và tập trung vào ước mơ của mình trong sự nghiệp diễn xuất. Tôi từng trao đổi điều này với Akimoto-san khá lâu trước đây. Khi đề cập đến nó, tôi và Akimoto-san đều nghĩ sẽ còn rất lâu mới đến lúc đó. Akimoto-san cũng đã nhiều lần ngăn cản tôi. Nhưng, trong cuộc nói chuyện trước concert SSA, “Quyết định cuối cùng vẫn là của cháu, tùy cháu thôi.” chú ấy đã nói vậy và “Nếu cháu muốn thông báo, hãy thông báo vào ngày cuối cùng.” Tôi có cảm giác mình cần phải nói lúc đó, và tôi đã quyết định.”
Ở một nơi nào đó trong tim, Maeda vẫn luôn dằn vặt. Nếu mình tốt nghiệp, AKB sẽ thế nào? Liệu mình có lại gây rắc rối cho bạn bè, những người đã cùng mình vượt qua từ những ngày đầu đến tận bây giờ? Những suy nghĩ cứ theo cô ấy từ ngày đầu concert. 3 ngày biểu diễn dài đã bắt đầu.
“Nếu thông báo vào ngày cuối cùng, ít nhất tôi cũng muốn nói trước với các thành viên. Nhưng mọi người đều rất nỗ lực trong concert lần này. Tôi muốn nói với họ sắp tới tôi sẽ tốt nghiệp, tôi không muốn làm họ bị sốc. Thật có lỗi khi phải giấu họ, nhưng càng có lỗi hơn nếu điều đó sẽ làm cản trở buổi concert… Tôi không thể nói được. Trước buổi diễn một ngày, khi ngồi tán gẫu với nhau, Yuko đã nói đùa là: “Một ngày nào đó nếu phải tốt nghiệp, được tốt nghiệp cùng nhau  thì thật là tốt.” Rất hiếm khi có ai đề cập đến điều này, tôi đã bị sốc và chỉ có thể trả lời kiểu như: “Ah…uhm….đúng vậy nhỉ.” Nhìn Yuko đùa giỡn và cười một cách vô tư, tôi thầm xin lỗi chị ấy.
Sau mở màn ngày đầu concert. Lúc đoạn phim VRT và concert tại Tokyo Dome được thông báo. Khi đang chuẩn bị cho bài hát tiếp theo, Maeda đã nghe thông tin từ hậu trường.
“Đó là ước mơ của tất cả chúng tôi. Chúng tôi đã nỗ lực rất nhiều để có thể biểu điễn trên sân khấu Tokyo Dome.”
Khoảng cách từ nhà hát AKB48 đặt tại Akihabara đến Tokyo Dome chỉ có 1830m. Đi bộ chưa đầy 20 phút.
“Chúng tôi đã phải mất 6 năm rưỡi để tới được nơi đó. Nhưng mà, đúng như Takamina đã nói, rất may chúng tôi đã không đạt được quá đễ dàng. 1830m đầy khó khăn gian khổ, thật tuyệt khi đạt được nó.
Nhiều người nhận định, với khả năng AKB48 hiện nay, ước mơ này có thể đến sớm hơn.
“Trước đây chúng tôi chưa đủ khả năng. Sẽ lại giống như những gì đã xảy ra tại concert Seibu Dome năm ngoái, chúng tôi chưa đủ sức diễn tại Tokyo Dome.”
Sau một năm, cô có nghĩ hiện giờ đã có đủ năng lực đó?
“Khi thông báo được đưa ra, mọi người đều rất vui. Chúng tôi cũng không chắc liệu đã đủ khả năng chưa. Nhưng nếu là 1 năm trước đây, chúng tôi sẽ cảm thấy lo âu nhiều hơn là vui mừng khi nghe tin đó.”

Giấc mơ Tokyo Dome
Chúng tôi đã vượt qua ngọn núi vĩ đại đó

Bị ngất vì cơn đau tim tại Seibu Dome đã làm cô ấy rất đau khổ.
“Việc đó làm tôi thấy thật tệ hại. Tôi cảm thấy tức giận và thất vọng về bản thân mình. Đáng ra không nên thế. Đó là buổi concert của chúng tôi, mà tôi lại phải bỏ 1 bài hát vì sức khoẻ không tốt. Rất nhiều fan đã lo lắng và hỏi thăm tôi: “Không sao chứ?”, nhưng tôi không thể nào đón nhận những tình cảm đó được. Đó là lỗi của tôi. Khi ngất đi, tôi đã nghĩ “Mình thật là tệ”. Cảm thấy như mình rất xấu.”



Trong đoạn phim hậu trường Seibu Dome được chiếu trong movie Show must go on năm nay, có những lý do đưa ra là do sự thiếu chuẩn bị trong khâu quản lý đã dẫn tới tình trạng lộn xộn đó.
“Không đúng, không có liên quan gì cả. Đó chỉ là những lý do được fan và Akimoto-san đưa ra để tránh đi cho chúng tôi, thật sự không có lỗi lầm nào từ phía nhân viên cả. Tất cả đều biết trách nhiệm khi đứng trên sân khấu. Chúng tôi đã thực hiện rất tệ. Tất cả đều cảm thấy thế. Sau đó, chúng tôi đã trao đổi bàn luận với nhau, làm thế nào để mạnh mẽ hơn, trở thành một đội tốt hơn và nỗ lực hết mình vì nó. Và cuối cùng, giấc mơ Tokyo Dome đã đến!
Khi nghe thông báo, tôi đã nghĩ “Ahhhhhh, AKB48 cuối cùng đã vượt qua được ngọn núi khổng lồ này rồi. Từ đây sẽ tiến hóa thành một AKB48 hoàn toàn mới. Có lẽ việc tốt nghiệp của tôi là cần thiết cho cả đội.”
Quyết định thông báo tốt nghiệp lại càng vững vàng.
“Cuối năm ngoái, chúng tôi đã nhận được Giải thưởng Ghi âm Nhật Bản và tặng nó cho Akimoto-san như một món quà, còn bây giờ, concert tại Tokyo Dome được ấn định. Tôi không còn tiếc nuối gì nữa. Không còn những vướng mắc, tôi có thể nói ra điều đó. Tôi đã tự mình suy nghĩ.”
Hậu trường sau buổi diễn ngày đầu concert SSA vô cùng sôi nổi. Những nụ cười rạng ngời trên gương mặt các thành viên, cuối cùng họ đã gỡ lại thất bại Seibu Dome. Khi nhìn những nụ cười đó, cô ấy cảm giác một thứ tội lỗi không thể gọi tên.
“Thật sự họ rất vui. Vậy mà cuối cùng tất cả lại bị phá hết bởi tôi. Thật tệ quá.”
Hôm sau cô ấy cùng đi ăn với Itano Tomomi.
“Tomo và tôi có rất nhiều điểm chung. Cả hai đều vụng về và có cùng suy nghĩ trong công việc. Chúng tôi có thể trò chuyện về những thứ từ hiện tại cho đến tương lai. Hôm đó chúng tôi đã nói về Tokyo Dome và tương lai sau này… Khi muốn nói đến chuyện tốt nghiệp, lời tôi muốn nói không thể thốt ra được. Vì Tomo trông rất hạnh phúc…”
6 năm rưỡi này của Maeda, là 6 năm rưỡi cô ấy một mình chiến đấu với sự cô đơn trên cương vị là Ace. Dù cô ấy là người nội tâm, dù bên cạnh là những người bạn sát cánh bên nhau từ thời gian đầu và rất thân thiết. Dù vậy, là Ace của AKB48, luôn phải đương đầu với những lời chỉ trích, vận mệnh của cô ấy đã phải đồng hành cùng sự cô đơn. Không hề có ngoại lệ.
“Thế nào thì, nếu không nói cho một người trong số họ biết, đến lúc đó, lỡ có việc gì xảy ra, tôi sẽ không thể tự mình xoay trở được. Nghĩ về điều đó. Tôi liền nghĩ ngay đến Takamina.”

Mariko hỏi tôi: “Tại sao vậy?” và cố gắng ngăn cản tôi lại.

Rồi thì ngày biểu diễn cuối cũng tới. Trước khi buổi diễn bắt đầu, cô tìm thấy chiếc nơ bướm đang bay nhảy khắp nơi ở hậu trường, và nhẹ nhàng nói
“Nói chuyện với mình một chút được không?”
“Sau khi tôi nói với cậu ấy ý định thông báo tốt nghiệp, Takamina vốn yên lặng lắng nghe đột nhiên nói: “Vậy mình cũng có việc muốn nói. Mình biết Atsuko không thể diễn đạt hết bằng lời nói được, mình sẽ nói.””.
Những lời Takamina gửi đến khán giả là ----
Sau buổi diễn kéo dài 3 tiếng, sau khi nghe thông báo tốt nghiệp của Maeda, Takahashi đối diện với hàng ngàn khán giả và cả thành viên đang kinh ngạc tột độ, và nhẹ nhàng nói. Cách đây một năm, khi đi ăn cùng Maeda, chúng tôi từng nói về chuyện này rồi. Thông báo hôm nay không phải là một lúc suy nghĩ nông nổi, đó là quyết định do Maeda đưa ra sau thời gian dài trải qua nhiều khó khăn, lộn xộn và cân nhắc cẩn thận.
“6 năm rưỡi qua Takamina luôn theo dõi tôi, bên cạnh tôi. Cậu ấy biết rõ những khuyết điểm của tôi. Để mọi người không hiểu lầm chỉ vì khả năng diễn đạt kém cỏi, cậu ấy đã giúp tôi làm điều đó…”
Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ để mọi người thấy được mối sự gắn kết mạnh mẽ giữa hai người họ.
Là vậy, nhưng thật đáng ngạc nhiên là cả hai rất ít khi đi cùng nhau.
“Ngạc nhiên là chỗ, chúng tôi rất ít khi đi riêng với nhau. Nhưng những khi như thế này, chỉ có Takamina thôi.”
Phản ứng của các thành viên thế nào?
Khi buổi diễn kết thúc, ở hậu trường, Maeda đã xin lỗi từng người cô ấy gặp “Xin lỗi đã giấu mọi người.”
“Có một điều khiến tôi rất vui, đó là mọi người đều nói “Cố gắng lên nhé!” để ủng hộ tôi. Trước đó tôi đã nghĩ việc này chắc chắn không thể tha thứ được… Dù vậy, các thành viên thân thiết thì lại có những phản ứng khác nhau. Tomo, cậu ấy nói thẳng với tôi: “Mình rất sốc và cảm thấy bị tổn thương” vì cậu ấy đã chẳng hay biết gì cả. Tôi cảm thấy rất rất có lỗi với cậu ấy, đồng thời cũng rất vui vì cậu ấy đã nghĩ như vậy. Tôi cũng từng ẩn ý nói với Mariko về chuyện tốt nghiệp trước buổi diễn. Nhưng tôi cũng không có nhấn mạnh. “Đâu cần phải tốt nghiệp chứ? Sao em lại muốn làm vậy.” Chị ấy đã cố gắng ngăn cản tôi. Mariko nghĩ là chúng tôi có thể vừa ở AKB48 vừa theo đuổi ước mơ riêng của mình. Chị ấy nghĩ vậy đó. Một suy nghĩ rất hay. Tôi thấy nó tuyệt lắm. Nhưng, vấn đề của tôi là, tôi không thể nào tập trung làm 2 việc cùng một lúc được, bản chất đã thế rồi…nhất là cả hai đều quan trọng.”

Chỉ muốn dồn hết tâm trí tập trung vào một việc
Ý nghĩ này cứ liên tục xuất hiện trong suy nghĩ

Lý do chính của việc đưa ra quyết định tốt nghiệp lần này là gì?
“Dù tôi không thích tự nhận mình là người vụng về cho lắm, nhưng thực chất lại là như vậy. Tôi đã đồng hành với nó hơn 20 năm rồi, tôi thấy thật phiền phức với sự vụng về của mình. Bắt đầu từ 3 năm trước, những lời mời diễn xuất được đưa ra, lúc mới bắt đầu, thật khó để duy trì cả 2 việc cùng lúc… Hiện giờ dù tôi đã có thể cân bằng được hai bên, nhưng đâu đó trong sâu thẳm con người tôi luôn nói “Tôi muốn dồn hết tâm trí cho một việc thôi”. Tôi không nghĩ là tôi có thể diễn xuất, vậy nên tôi càng muốn tập trung vào việc mài giũa khả năng diễn xuất của mình từ bây giờ, đó không phải là việc dễ dàng gì. Thế nên tôi chỉ có thể làm được điều đó nếu tôi chỉ dồn hết vào một việc thôi. Tôi muốn buộc bản thân trong hoàn cảnh như vậy.”

Nghĩ đến những cảm xúc của fan
Cô ấy cảm thấy rất buồn

“Tôi nhận thấy AKB trong vô thức đã trở thành nơi lẩn trốn của tôi từ những tác động bên ngoài. Khi nhận được lời mời riêng, suốt thời gian đầu, tôi rất ngại phải bước ra khỏi nhà hát, suy nghĩ “mình còn có AKB” trở thành nguồn động lực của tôi. Vô tình tôi đã quá dựa dẫm vào AKB. Ngay cả khi nhận được những lời mời diễn xuất…trong tâm tôi luôn có tiếng nói hư hỏng vang vọng “có thất bại thì cứ trở về AKB”. Tôi không thể nào tha thứ cho bản thân với suy nghĩ như vậy.”
Nếu có 10 phần khả năng, cô ấy muốn tập trung cả 10 vào một việc duy nhất, có như vậy cô ấy mới chấp nhận được con người của mình. AKB đã được gầy dựng nên bởi một cô gái vụng về và cầu toàn như vậy. Nhưng mỗi khi nghĩ đến cảm nhận của fan, Maeda cảm thấy rất buồn.
“Tôi đã được sinh ra từ AKB, lớn lên trong AKB. Trưởng thành nhờ sự ủng hộ của fan.Tất nhiên tôi không hề rút lui khỏi nền công nghiệp giải trí. Nhưng trước giờ fan luôn theo dõi “Maeda Atsuko của AKB48”, người có thể hát và nhảy, họ yêu cô gái ấy. Họ đã luôn ủng hộ tôi. Ý muốn đáp lại những ân tình, những tình cảm đó vẫn luôn trong tim tôi, ngay cả khi đã thông báo tốt nghiệp. Mỗi khi nghĩ đến, tôi đều cảm thấy rất buồn…”
Dù vậy Acchan vẫn lựa chọn tốt nghiệp, bởi vì còn một lý do cuối cùng.

Vì tôi đã có một nơi của mình ngay từ đầu.
Thật tốt khi cuộc bình chọn đã diễn ra

Trong số các phản ứng của thành viên về thông báo tốt nghiệp, có một người đã phản ứng hoàn toàn khác với số còn lại, nói với Maeda suy nghĩ của cô ấy. Đó là Oshima Yuko, người đã đùa rằng “Nếu một ngày nào đó phải tốt nghiệ, nếu được tốt nghiệp cùng nhau thì tốt quá” vào buổi diễn ngày đầu tiên.
“Sao chị ấy không chúc mừng cô ấy như mọi người vậy?” là lời nhận xét của mọi người. Khi nhìn thấy Yuko trong hậu trường, chị ấy khóc rất nhiều, tiến về phía tôi và nói “Chị cảm thấy lo lắng về tương lai của AKB từ nay trở đi?”, “Acchan tốt nghiệp rồi, từ giờ AKB sẽ như thế nào?”… Tôi cảm thấy rất vui vì những suy nghĩ đó của Yuko, tôi lại bị xúc động thêm lần nữa. Vì Yuko khác với Takamina, Mariko và Tomo, chị ấy đặc biệt hơn.”
Yuko là một đối thủ có cùng một giấc mơ, đồng thời cũng là một người chị. Cuộc bình chọn đầu tiên 3 năm trước đã tạo cho họ một mối quan hệ kỳ lạ. Yuko – thành viên thế hệ thứ hai và đứng ở vị trí 4 hoặc 5 trước đây, đã bước lên vị trí thứ 2 trong cuộc bình chọn lần đầu tiên.
“Yuko và tôi luôn bị đem ra so sánh trong rất nhiều trường hợp, và chị ấy cũng là người suy nghĩ cho AKB rất nghiêm túc. Vậy nên, thật tốt khi đã có cuộc bình chọn.”
Maeda được hạng nhất trong cuộc bình chọn đầu tiên và giành được vị trí center trong single tiếp đó. Dù vậy, trước cả cuộc bình chọn, cô ấy cũng đã được gọi là “Ace không thể thay thế”. Có cuộc bình chọn hay không, cô ấy vẫn đứng ở vị trí center. Cuộc bình chọn chẳng qua là cuộc kiểm tra nghiêm khắc dành cho Maeda.
Hành động của một bộ phận ANTI fan phẫn nộ bắt nguồn từ sự sắp xếp ấy. Thực tế, khi thông báo đến vị trí thứ hai, một số ANTI fan quá khích đã la to tên Maeda, việc này cũng trở thành một sự kiện nổi tiếng.
Vậy mà cô ấy vẫn nói “Thật tốt khi có cuộc bình chọn!”, tại sao?
“Vì đó là lần đầu tiên tôi được các fan khẳng định vị trí của chính mình. Trước đây, tôi không hiểu tại sao tôi lại đứng ở đó. Không cần biết đó là vị trí thứ nhất, hai hay ba, tôi cảm giác như họ đang nói “Acchan, cô đứng ở vị trí đó rất tuyệt”, tôi thấy rất vui.”
Khẳng định vị trí của mình là tất cả những gì cô ấy theo đuổi trong cuộc binh chọn.

Mở đường cho lớp đàn em
Là cách tôi đáp lại tình cảm của mọi người

Lý do cuối cùng dẫn đến quyết định tốt nghiệp. Là theo đuổi lý tưởng của AKB48 – “Rèn luyện bản thân và theo đuổi giấc mơ”. Tự đứng vững trong nền công nghiệp giải trí và mở đường cho lớp đàn em. Đó là suy nghĩ của cô ấy.
“Đối với tôi, sự hiện hữu của AKB là không thể tách rời. Đó là mái nhà của tôi. Đối với lớp đàn em, tôi mong muốn các em ấy có thể nói “Tôi muốn làm việc cùng với người đã trưởng thành từ AKB”. Tôi sẽ gầy dựng tất cả từ những gì đang có.”
Trong cuộc bình chọn năm nay, cô ấy sẽ đứng ở vai trò người bảo vệ.
“Tôi muốn ủng hộ mọi người từ xa. Nhưng, dù chỉ là theo dõi thôi, tôi vẫn cảm thấy mình có chung một nhịp đập với họ.”
Gương mặt hơi nhăn lại, và Acchan cười.


  “Xin lỗi vì đã luôn vụng về, từ lúc bắt đầu cho đến tận lúc cuối cùng. Dù vậy, 6 năm rưỡi qua đã tràn đầy hạnh phúc”

5 nhận xét:

  1. Bà bị M ngày càng nặng đó Wany =))

    Trả lờiXóa
  2. bình thường thôi (ノ ̄0 ̄)ノ
    giờ đọc lại thấy cả mớ lỗi chính tả :))

    bữa nào sửa lại sau vậy, hôm nay ngồi trans oải rồi (*`^´*)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hết mấy tiếng lận???

      Xóa
    2. cứ vừa làm vừa chơi, chả biết
      có ngủ giữa ca nữa =))

      mà chắc cũng lâu
      ~4 tiếng chăng

      Xóa
  3. 1 tháng trước
    em bị shock hoàn toàn
    nằm vật vờ và khóc
    thương Acchan
    vì em biết một phần nỗi đau đến từ phía anti fan
    em cũng muốn ngăn chị lại
    thật ra hôm đó là những ngày cuối tháng 3
    dù khóc nhưng em vẫn mong chờ đó là một vụ nói dối cấp cao nhất dành cho fan
    cơ mà qua 1-4 chả có tin gì
    rồi khóc to nữa
    dẫu vậy
    Acchan à, mãi phải nhớ lời hứa của chị đó là luôn mỉm cười
    xin đừng khóc nữa

    Trả lờiXóa