Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Maeda Atsuko x Oshima Yuko, ”Mối quan hệ đặc biệt”

 Trans by KC
Source: archite (stage48)

Maeda Atsuko x Oshima Yuko, "Mối quan hệ đặc biệt" 
(trích trong Maeda Atsuko Memorial PB "Acchan")


“Mối quan hệ đặc biệt” giữa hai đối thủ đã cùng đưa AKB48 tiến về phía trước ngay từ những ngày đầu, chỉ có thể được thảo luận lúc này.
“Ace hậu đậu vs Hạng nhì xuất chúng”. Đã từng có thời kì họ chia sẻ một mối quan hệ như thế.
Tuy nhiên, đỉnh cao mà họ đạt được, chỉ có thể được trải nghiệm bởi đối phương.”



Đến lúc phải làm sáng tỏ!
Sự thật đằng sau việc: “Cả hai được cho rằng có một mối quan hệ rất xấu”!?

O: Hôm qua chúng ta lại đi chơi cùng nhau nữa nhỉ~
M: Ừm, lại đi chơi. Chúng ta đã đi Ganbanyoku (tương tự như chỗ tắm hơi).
O: Đã tới Ganbanyoku sau khi đi ăn. Hai chúng tôi vừa xem DVD, vừa đổ mồ hôi như tắm.
M: Gần đây, có cảm tưởng gần như mỗi ngày, em đều đi chơi với Yuko~
O: Thật vậy. Thậm chí nếu không gặp nhau thì cũng ‘tám’ hàng giờ trên điện thoại…
M: Vì vậy mọi người à, quan hệ giữa tôi và Yuko rất, rất là hòa thuận~ (cười).
O: Chúng ta sẽ đề cập đến đề tài này sao? Dường như ai cũng nói kiểu như “Quan hệ của Maeda và Oshima rất là tệ” (cười).
M: Mặc dù cả hai chúng tôi từng đề cập vài thứ trước đây, “Chúng tôi cãi nhau vì một số chuyện” hay đại loại thế (cười).
O: Ừm, đó là do mọi người có ấn tượng sai thôi, chứ cả hai đều chưa bao giờ thật sự để tâm đến những điều như thế cả…


Như mong đợi, vẫn là Sousenkyo!
Trải qua điều này, khoảng cách giữa hai chúng ta trở nên gần gũi hơn - Maeda Atsuko

M: Dù vậy, được nhắc tới trước đây rồi. “Bởi vì Sousenkyo, quan hệ giữa các fan của riêng mỗi người trở nên rất xấu. Những điều như vậy thật sự rất khó chịu.” Muốn ủng hộ bản thân, ủng hộ Yuko, những kiểu suy nghĩ như vậy khiến chúng tôi thật sự rất hạnh phúc. Nhưng khi nghe về việc fan chê trách lẫn nhau thật khiến chúng tôi rất buồn.
O: Đúng vậy. Khốc liệt nhất chắc là Sousenkyo lần thứ 3 nhỉ? Ngay lúc này thì chẳng có gì như thế nữa, nên bất kể là chúng ta hay là fan, tất cả hãy cùng sống hòa thuận nào.
M: YE~AH! (cười).
O: Nhưng mà nè, kể từ lúc nào mà chúng ta có một tình bạn như vậy nhỉ? Chúng ta giữ liên lạc từ khi nào vậy?
M: Eh~ Em cũng không nhớ nữa. Tuy nhiên, trong quá khứ, Takamina từng thể hiện sự thù địch trước Yuko.
O: Đúng vậy. Thật sự rất dữ dội. Đó là khi Team K mới thành lập, cũng 6 năm trước rồi nhỉ? Wow, 6 năm đã trôi qua rồi cơ đấy (cười). Lúc đó, khi Team A bị so sánh với Team K mới, có vẻ như chị và Takamina cũng giữ vai trò tương tự nhau, nên cả hai thường bị so sánh ở nhiều lĩnh vực. Thậm chí cả khi “Aitakatta” ra mắt, chị và Takamina cũng được xếp chung nhóm, vì vậy chị cũng bắt đầu nhận ra sự thù địch đó.
M: Vậy còn giờ thì sao, ‘bằng hữu’ à?
O: Đúng vậy, giờ chị và Takamina là ‘bằng hữu’ rồi.
M: Giờ thì Yuko và Takamina có mối quan hệ theo kiểu thường tranh luận một cách thân thiện hơn. Khi có cãi nhau, tôi sẽ đứng sau Yuko và nói “Ừ, ừ, cậu sai rồi, Takamina~!”. Kiểu như ‘đổ thêm dầu vào lửa’ ấy mà (cười). (Oshimen mình ít có ác ghê lun =))))))


Em ấy mang đến cảm giác có thể làm mọi chuyện một mình và theo ‘my pace’.
Tuy nhiên, Acchan thật sự là một người rất sợ cô đơn - Oshima Yuko
O: Acchan, em đang rất vui nhỉ (cười). Tuy nhiên, kể từ khi bắt đầu, tôi và Acchan… Ban đầu chỉ là trò chuyện bình thường, hay đơn giản là chơi chung vậy thôi, chứ không bao giờ đào quá sâu vào bất kì vấn đề gì, đại loại vậy.
M: Ở AKB, mỗi một thành viên, hơi khó tin một tí, sẽ có một giai đoạn thân thiết với một ai đó. Như lúc này đây, thành viên này dường như sẽ đặc biệt thân với thành viên kia. Bởi vậy, suốt thời gian tôi và Yuko bên nhau, có nhiều lúc chúng tôi cũng thân với nhau.
O: Chị cũng nghĩ vậy. Vô tình, chúng ta lại tâm đầu ý hợp với nhau và sau đó mối quan hệ tiến triển một cách mạnh mẽ. Tiếp theo lại không dính dáng gì tới nhau như bình thường. Tuy nhiên, chúng ta chưa bao giờ có một mối quan hệ như bây giờ nhỉ.
M: Đúng vậy. Ngay lúc này, với Yuko bên cạnh, em có thể thật sự nói ra hết tất cả. Thậm chí là những chủ đề nghiêm túc cũng không thành vấn đề.
O: Thay vì gọi nó là thảo luận, thì chỉ là thật sự nói ra hết những suy nghĩ của mình cho đối phương nghe, em không nghĩ vậy sao?
M: Chúng ta nói chuyện do cách nhìn cuộc sống khá tương đồng nhỉ (cười). Sau đó là chọc ghẹo đối phương. Tính cách của em và Yuko hoàn toàn khác biệt, nhưng những điều cả hai xem xét lại giống nhau. Có những lúc em đã nghĩ vậy. Kiểu như, “Tôi hiểu cảm giác của chị ấy.”
O: Chúng tôi chia sẻ cái cảm giác ““Tôi hiểu cảm giác của em ấy” với nhau. Tuy nhiên, cơ bản thì Acchan là người thật sự rất sợ sự cô đơn… Em ấy mang đến cho người đối diện em ấy có thể làm mọi chuyện một mình, hay em ấy thật sự là một người theo chủ nghĩa “my pace”. Thế nhưng, Acchan thật ra lại là một người sợ cô đơn.
M: Ừm. Khi cảm thấy cô đơn, em sẽ tìm ai đó để đi chơi hay làm gì đó với họ.
O: Nhưng em ấy cũng ‘cả thèm chóng chán’ lắm (cười).
M: Chính xác. Bất kể làm gì, em rất mau chán. Bởi vậy, thậm chí lúc này, em cùng Harugon và Akicha hay thường tụ tập nấu ăn sáng, nhưng em nghĩ chắc sẽ mau chán việc này thôi (cười).
O: Aaah, em định cô đơn hoài sao?
M: Cuối cùng thì em cũng chán thôi, em cần phải tìm thú tiêu khiển mới vậy.
O: Vậy thì tìm ai có chung thú vui mới với em à?
M: Có lẽ vậy. Suy nghĩ theo hướng này thì, em và Yuko, thay vì nói chúng ta dành thời gian cho nhau là vì rảnh như nhau thì nên nói là do chúng ta chia sẻ cùng cách suy nghĩ đúng hơn, vì vậy em sẽ không bao giờ chán đi chơi với chị đâu.
O: Nghe điều này khiến chị rất vui (cười). Trong photobook của chị, Akimoto-sensei đã hỏi rằng, “Sự tồn tại của Maeda đối với Yuko là như thế nào?”. Câu trả lời của chị là, em ấy vừa là đối thủ nhưng cũng như em gái hay người đồng hành vậy.
M: Em hiểu rồi. Yuko với em là… Chắc chắn, chị ấy cũng là đối thủ, chị gái, người đồng hành và cũng là mẹ luôn!
O: Chính xác~ Gần đây, chị hay bị gọi là okaa-san (cười).
M: Kiểu như, “Ngủ ngon Okaa-san”, đại loại vậy. Đó bởi vì chị giống như Okaa-san vậy. Khi chị đưa ý kiến thì trông rất trưởng thành, như người lớn vậy, nên chị là Okaa-san.
O: Chỉ vậy thôi hả?
M: Có nhiều thứ khiến chị giống một bà cô già ấy (cười). Bởi vì đó là Yuko, nên chị ấy sẽ nói những thứ như, “Trong nhóm, nơi có nhiều chàng trai hay cô gái, nên mọi người trông ai cũng như ai.” Nếu Yuko không ở AKB, chị ấy cũng nhất định sẽ nói thế nhỉ? Kiểu như, “Mọi người trong AKB ai cũng y chang nhau.”
O: Chị sẽ vẫn nói thế. Nhưng giờ thay vì gọi chị là ‘bà cô’ thì gọi ‘mẹ’ có vẻ ổn hơn đấy (cười).
M: Thật sự là từ Sousenkyo thì mối quan hệ của chúng ta đã có thể thân thiết như bây giờ.
O: Chị cũng nghĩ vậy. Trước đó, chị chưa bao giờ đứng lên hàng trước cả.
M: Nhưng sau đó, thời gian chúng ta trải qua bên nhau cũng tăng dần.
O: Tôi hạng nhì ở Sousenkyo đầu tiên, do đó mọi người bắt đầu nói rằng tôi là đối thủ của Acchan. Ban đầu, tôi chẳng biết phải làm gì nữa, nhưng sự thật thì cụm từ ‘đối thủ’ không có ý châm biếm hay nhạo báng gì nên tôi bắt đầu nhận ra mặt tốt của nó. Bởi vì đó là một mối quan hệ chỉ có thể tạo ra khi đôi bên cùng nhận ra và thừa nhận lẫn nhau.
M: À, em biết mà.
O: Nếu không có Acchan, chắc tôi cũng không tồn tại.
M: Về điểm này thì hai chúng ta đều giống nhau nhỉ.




Sau Sousenkyo lần thứ 4, mail bí mật đã được trao đổi

M: Tuy nhiên, Yuko cũng hậu đậu lắm. Mặc dù chúng tôi đã ở cùng nhau ngày trước Sousenkyo…
O: Thành thật thì lúc đó tôi hoàn toàn quên mất mai sẽ như thế. Chỉ khi đang chơi với Kitarie (Kitahara Rie) và Acchan, tôi mới chợt nhớ ra.
M: Thành thật thì, tôi cũng quên luôn (cười). Tuy nhiên, thật không mong đợi là Yuko ở lại rất trễ và không hề có ý định về nhà. Tôi tự hỏi tại sao và khi nghĩ về nó thì tôi nhận ra lí do là như vậy. (Ý em iu ám chỉ việc Yuko quên mai là Sousenkyo).
O: Cái cô này nè, sau khi nghĩ, “Chắc là vậy rồi” thì lăn ra ngủ luôn.
M: Hahaha. Tôi ngủ quên. Nhưng khi Yuko rời khỏi, chị ấy có nói, “Giờ tâm trạng chị tốt hơn rồi”, tôi cảm thấy rất vui.
O: Tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Chắc chắn nếu tôi ở một mình, dù tôi có không muốn nghĩ tới, thì không bằng cách này thì cách khác, vẫn sẽ nghĩ thôi. Đối với Kitarie cũng vậy. Có thể trải qua một ngày như vậy, tôi rất hạnh phúc… Sousenkyo lần này, mặc dù không như trước đây, sự nặng nề và cay đắng mà Acchan cảm thấy khi bị gọi là “Center bất động”, hơn cả khi tôi được hạng nhất ở Sousenkyo lần thứ 2, tôi nghĩ bây giờ tôi có thể hiểu được cảm giác đó. Gánh vác tất cả sự mong đợi mà mọi người xung quanh kì vọng ở em ấy, loại cảm giác tương tự vậy. Acchan không chỉ trải qua những cảm giác như vậy ở Sousenkyo không thôi mà còn mang chúng suốt nhiều năm.
M: Sousenkyo thật sự rất khó chịu.
O: Hahaha, em thật sự nói nó ‘khó chịu’ sao.
M: Em đã gởi mail. Sau Sousenkyo ấy.
O: “Nỗi sợ hãi mà Acchan phải chịu đựng, những cảm giác cay đắng, giờ chị có thể hiểu rồi.” Một tin nhắn kiểu vậy. “Với chị, bởi Acchan ở phía trước đã trải qua những cảm giác như thế, vì vậy cảm giác của chị có thể xem là thoải mái hơn.” Kiểu như thế.
M: Nội dung ổn đấy chứ nhỉ.
O: Sau đó, Acchan hồi âm đại loại như, “Chúc mừng chị. Giờ em cảm thấy nhẹ nhõm rồi.”
M: Chị muốn tiết lộ hết nội dung ở đây sao?
O: Bộ không thể hả? Em cũng tiếp tục nói đó thôi.
M: Yeah~… Tin nhắn mà tôi gởi Yuko có nội dung là, “Em rất vụng về, em chỉ có thể toàn tâm toàn ý dồn sức lực cho một việc vào một thời điểm thôi. Tuy nhiên, với Yuko, trong khoản này thì ngược lại hoàn toàn với em. Chị là người có thể đem điều tốt nhất của bản thân cho AKB, cũng như các công việc khác cùng một lúc.” Aaah, lỡ khai hết rồi (cười).


Với AKB48, những điều chúng ta có thể làm

M: Thành thật thì, với bản thân tôi, giữa các thành viên, có vài người mà tôi cảm thấy luôn có bức tường ngăn cách. Tuy nhiên, tôi thấy bức tường như thế không tồn tại trong mối quan hệ giữa tôi và Yuko. Về điều này, Yuko… Chị nghĩ sao?
O: Dễ thương quá~ (cười). Vậy thì chị cũng sẽ thành thật. Sousenkyo lần này, khi mà Acchan thật tâm hạnh phúc cho tôi, thì điều gì dường như gây ra sự ngăn cách giữa hai chúng tôi cũng hoàn toàn tan chảy rồi.
M: Đó là sau khi tôi tuyên bố tốt nghiệp. Có rất nhiều thứ đã xảy ra. Sau đó, mọi ngăn cách cũng bị phá vỡ, và cả hai có thể nói bất kì chuyện gì mình muốn.
O: Đúng vậy. Với bản thân, khi nghe Acchan tuyên bố sẽ tốt nghiệp, tôi hoàn toàn không biết nên làm gì. Những cảm giác như, “Ể? Còn chị thì sao? Từ giờ trở đi, chị phải một mình sao?” Tuy nhiên, sau đó khi nghĩ lại, tôi nhận ra rằng bởi vì Acchan tốt nghiệp, tôi càng phải tiếp tục ở lại đây.
M: Con đường mà mỗi người phải đi trở nên rất rõ ràng nhỉ.
O: Trước đó, tôi cũng nghĩ lễ tốt nghiệp của mình sẽ như thế nào. Tuy nhiên, tôi đã quyết định sẽ không nghĩ về điều này nữa. Đã từng nghĩ những điều đại loại như thế. Vì lợi ích của thế hệ sau, Acchan mở ra một con đường mới. Nếu tôi vẫn tiếp tục bước trên lối mòn thì chả còn ý nghĩa gì nữa. Do đó, nếu có thể tạo ra con đường nơi mà “Cả AKB và những công việc CÁ NHÂN đều có thể thực hiện tốt”, kết hợp với con đường của Acchan thì sẽ mang đến cho thế hệ sau hai khả năng để lựa chọn. Nếu có thể, tôi sẽ làm nó.
M: Khi tôi tập trung trở thành diễn viên, thì Yuko sẽ cố gắng hết sức cùng AKB cũng như với vai trò là diễn viên. Một ngày nào đó, nếu chúng tôi xuất hiện và làm việc cùng nhau thì sẽ là tuyệt vời nhất, chị ấy đã gởi tôi một tin nhắn như vậy.
O: Đúng thế.
M: Với AKB, theo một hướng nào đó, Yuko và tôi gần như có cùng sự tồn tại. Bởi vì, người duy nhất tôi có thể trò chuyện kiểu này chỉ có thể là Yuko.
O: Đúng vậy, giống như vậy nè.
M: Đó là do vị trí riêng của từng người, cũng như sự khác biệt về con đường mà chúng tôi hướng đến. Điều này hoàn toàn nằm trong trường hợp như vậy.



Gởi tới kouhai (đàn em) của chúng tôi
Tham vọng thì tốt, nhưng các em bắt buộc phải có cho mình một đối thủ

O: Nè, giờ em lo lắng điều gì nhất vậy?
M: Kiểu như, “Liệu AKB có ổn không?”
O: Sau khi em tốt nghiệp à?
M: Yeah~… Hay cụ thể hơn là, liệu kouhai của chúng ta có ổn không? Vào tháng 6, họ thông báo ai sẽ được promote nhỉ? Ở dịp handshake đó. Thời điểm đó, dù em cảm thấy xúc động, nhưng cũng có chút lo lắng.
O: Chị cũng vậy, nghe những phát biểu của bọn trẻ sau khi được promote. “Xin hãy làm việc chăm chỉ hơn chút nữa nhé!” Chị đã nghĩ những điều tương tự vậy. Liệu ổn không khi mọi người cùng nói một điều như nhau thế này?
M: Tất nhiên các em ấy có thể chia sẻ những suy nghĩ tương tự nhau nhưng lại bị ‘đồng hóa’ (mất đi cá tính của từng người) ở điểm này, vậy tương lai mấy em ấy nên làm gì đây?
O: Mặc dù mấy đứa trẻ này mới gia nhập thôi, và từ đây vẫn tiếp tục thay đổi nữa… Tuy nhiên, suốt Sousenkyo hồi tháng 6, chị nhận ra có sự thay đổi về tổng thể rồi.
M: Ừm, mọi người đều thay đổi rồi. Tất cả nhờ lời kêu gọi của Mariko. Lấy mục tiêu là nhắm tới hạng cao hơn nữa, dẫn dắt AKB tiến về phía trước, lòng tin đã trở nên rất mạnh mẽ.
O: Sau đó, cả hai chúng ta đã trò chuyện nhỉ. Kiểu như, “Giờ cảm thấy không còn vấn đề gì nữa.”
M: Chúng ta cũng nói rằng, “Mọi người đã trở nên mạnh mẽ hơn.”
O: Cần phải có một sự thay đổi nào đó. Bất chấp mọi thứ, chúng ta phải làm điều gì đó. Để có thể chuyển tải một thông điệp như vậy khiến chị rất hạnh phúc~
M: Giá như cái cảm giác này có thể duy trì mãi mãi nhỉ… Những gì cần làm thì vẫn chưa được hoàn thành.
O: Chị cũng cảm thấy thế, tốt hơn là mỗi người nên tìm kiếm cho mình một đối thủ đi.
M: Đối thủ?
O: Như chị vừa đề cập đó. Bởi vì chị có một đối thủ tuyệt vời như Acchan mà chị có thể tiếp tục cố gắng hết sức mình cho đến ngày hôm nay…
M: Em cũng vậy. Đó là cách tốt nhất nhỉ. Tất cả kouhai, các em nên nhanh tìm cho mình một đối thủ đi nào! (cười)
O: Nhưng không đơn giản có thể là bất kì ai đâu nha.
M: Chắc chắn không rồi.
O: Người đó phải là người có cái gì đó mà em thiếu và ngược lại. Cả hai phải cùng nhận ra nửa kia mới có thể gọi nhau là đối thủ được. Nhưng làm sao để thể hiện được điều này và có thể phát triển từ đây mới là phần khó khăn nhất.
M: Quan trọng là ‘sống thật’ với chính mình. Tất cả những gì bạn cần làm là ‘sống thật’. Sau đó, bạn sẽ có thể tìm ra thôi. Bởi vì, như Yuko nói, chắc chắn có điều gì đó mà bạn còn thiếu xót. Tuy nhiên, nếu bạn quá bướng bỉnh và cố không chịu thừa nhận điều này, bạn sẽ không bao giờ tìm ra đối thủ cho mình đâu. Bởi vậy, bạn không thể ‘yêu’ bản thân quá mức được. Nếu thế, cả đời này, cũng không bao giờ có thể tìm ra một đối thủ tốt.
O: Chị hiểu rồi, chính là vậy. Bất kể là đối với bản thân hay đối với người khác, cũng có những lúc em phải khen ngợi hay phải chê trách nhỉ.
M: Gởi tất cả các kouhai, chị đang cực kì hào hứng. Vì vậy, chị thật sự hi vọng mọi người đều sẽ cố hết sức mình. Chị rất mong AKB có thể tồn tại mãi mãi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét